Soi Gương

Ngày ngày ngắm trước gương
Tóc chợt điểm màu sương
Vết chân chim khoé mắt
Phải chăng đời vô thường!

Nhớ một thời sắc hương
Tơ lòng sao vấn vương 
Cố đưa tay níu lại
Than ôi … thật vô phương!

Gương kia ngự trên tường
Xưa ta đẹp ai dường!
Nay nhạt nhoà hương sắc
Ôi vừa tủi vừa thương!

Tâm ta như chiếc gương 
Từ lâu ám bụi đường
Vạn Pháp nhìn không thấu
Nên cấu trần nhiễu nhương.

Ngày ngày tự soi gương
Tỉnh thức giữa vô thường
Biết thân là hư giả
Tâm tỏa sáng mười phương. 
Chân Thanh Mỹ

Chia sẻ là yêu thương! - Sharing is caring!

Leave a Reply